Nhưng lựa chọn khi đó là có thể mang đi một vạn người, hiện tại giảm bớt chỉ còn bốn mươi chín người.
Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên không chần chờ, mà trực tiếp hỏi.
"Dám hỏi tiền bối, thiên địa này rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, tại sao lại như thế?"
"Mà đến cùng như thế nào mới xem như thành công? Là trở thành Thánh nhân Thiên mệnh sao?"
Cố Cẩm Niên đưa ra hai nghi hoặc lớn nhất.
Thứ nhất là thiên địa rốt cuộc xảy ra vấn đề gì.
Thứ hai là như thế nào mới tính thành công? Trở thành Thánh nhân Thiên mệnh sao?
Chuyện này rất không có khả năng xảy ra. Nếu như trở thành Thánh nhân Thiên mệnh thì trước đó không phải đã có bốn vị Thánh nhân Thiên mệnh sao? Cho nên hắn rất hiếu kì.
Nghe Cố Cẩm Niên nghi hoặc, đối phương không nhiều lời, mà chỉ vươn tay ra.
Trong chốc lát, một đóa hoa sen gần như đã đen hết xuất hiện ở trong tay ông ấy.
Trên hoa sen có 50 cánh hoa, trong đó 49 phiến đã đen nhánh, chỉ còn lại một phiến cuối cùng, nhưng cũng là nửa đen chứ không thuần trắng nữa.
Đồng thời ngó sen cũng loáng thoáng có chút cảm giác đen nhánh.
"Đây là Thanh Liên đại đạo, thiên địa vạn vật đều từ đóa Thanh Liên này thai nghén mà sinh, bao gồm cả các chủ nhân Thiên Đạo chúng ta, cũng là từ Thanh Liên thai nghén mà sinh."
"Mỗi một cánh hoa đại biểu cho một thời đại. Nếu nói chúng ta là Thiên Đạo thì chẳng bằng nói là thủ hộ giả đại thế."
"Vạn vật sinh ra trước đó, thiên địa có âm Dương chi khí là để thanh trọc nhị khí. Thân có thanh khí có thể khiến cho thiên địa tăng lên vui sướng, thương sinh an cư lạc nghiệp, vạn vật bình tâm, mà thân mang trọc khí sẽ khiến vạn vật trầm luân, đại biểu cho hủy diệt."
"Nếu như Thanh Liên đại đạo bị trọc khí vây quanh, vậy sẽ là hủy diệt chân chính."
"Bao gồm cả chúng ta ở bên trong, sẽ không có ai có thể sống."
"Nhưng mà ta còn có thủ đoạn sau cùng, đó chính là gột rửa tất cả thanh trọc nhị khí, tất cả bắt đầu lại từ đầu, cũng chính bởi vì vậy, bọn họ mới khăng khăng hủy diệt đại thế, đối với bọn họ mà nói, nếu không vận dụng cơ hội lần này, về sau sẽ không có cơ hội."
Thiên Đạo đương thời đưa ra giải thích, để Cố Cẩm Niên hoàn toàn hiểu rõ.
"Vậy cách giải quyết là gì?"
Cố Cẩm Niên hỏi thăm vấn đề thứ hai.
"Trở thành Thánh nhân Thiên mệnh, lấy thiện niệm cảm ngộ thiên địa, mượn nhờ lực lượng bốn Thánh gột rửa trọc khí giữa thiên địa."
Đối phương trả lời.
"Chỉ cần trở thành Thánh nhân Thiên mệnh là có thể sao?"
Cố Cẩm Niên có chút nghe không hiểu.
"Không."
"Bốn vị Thánh nhân Thiên mệnh trước đó đã tạo ra kinh văn bất hủ, bọn họ đều là vì ngươi mà chuẩn bị."
"Trở thành Thánh nhân Thiên mệnh chỉ là bước đầu tiên, chân chính hạch tâm chính là ngươi có thể minh ngộ con đường Thánh nhân, lấy ra kinh văn Thánh nhân tuyệt thế hay không."
"Tại bốn kinh văn trước đó, ngươi phải lấy gốc rễ, hóa kỳ hình, lấy ra kinh văn Thánh nhân cuối cùng."
"Cho nên, ngươi nhất định phải bước vào bên trong dòng sông thời gian, ta vì ngươi tranh thủ thời gian ba năm, là để ngươi làm tốt tất cả chuẩn bị."
"Ba năm qua đi, bước vào dòng sông thời gian. Nếu ngươi thành công, thương sinh thiên địa sẽ tụng niệm danh ngươi, vì vĩnh hằng bất hủ. Nếu ngươi thất bại, đại thế và ngươi cùng nhau chôn xuống."
"Không cần quá xoắn xuýt, cũng không cần có áp lực quá lớn, từ một loại nào đó ý nghĩa nào đó thì kết quả cũng giống nhau."
Thiên Đạo đương thời nói ra phương pháp giải quyết.
Có chút nặng nề nhưng cũng không sai.
Kết quả cũng giống nhau.
Nhưng nghe ra được, đối phương đối với bản thân mình không có hi vọng quá lớn.
"Dám hỏi tiền bối, lần này có mấy thành xác suất?"
Cố Cẩm Niên dò hỏi.
"Ngươi có thể từ dòng sông thời gian đi ra, cũng không đủ một thành."
"Lấy ra kinh văn tuyệt thế, chỉ sợ càng không đủ một thành."
Đối phương cho trả lời, rất trực tiếp cũng là lời thật.
Xác suất này quả nhiên là nhỏ.
"Vậy vì sao tiền bối còn muốn tranh thủ?"
Cố Cẩm Niên có chút không hiểu, xác suất thành công khó khăn như thế, vì sao còn muốn tranh thủ?
"Dù sao đại thế này là ta tận mắt chứng kiến, cứ như vậy mà biến mất thì trong lòng cũng có chút cảm giác khó chịu."
"Đối với ta mà nói, tất cả mọi người ở đại thế này đều là con dân của ta, không phân cao thấp quý tiện."
"Ngươi nghĩ tranh thì ta sẽ giúp ngươi tranh, chỉ thế thôi."
Ông ấy lên tiếng, lộ ra vẻ rất bình tĩnh, đây cũng là tiếng lòng của ông.
"Được rồi."
"Thời gian ba năm, trở về trân quý thật tốt đi."
"Dù kết quả sau cùng không vừa ý, chí ít ba năm thời gian này, ngươi có thể bầu bạn cạnh phụ mẫu của ngươi, ngươi có thể cùng người ngươi thích ở chung một chỗ, ngươi có thể gặp rất nhiều thứ chưa từng nhìn thấy."
"Có lẽ, thời gian ngắn ngủi sẽ để cho ngươi càng thêm trân quý thời gian."
"Đi thôi."
Thiên Đạo đương thời nhàn nhạt lên tiếng, nói xong lời này, ông ấy phất phất tay, cảnh tượng xung quanh cũng phi tốc biến mất.
Rất nhanh, lại mở to mắt.
Cố Cẩm Niên phát hiện mình đã trở lại trong cung Vĩnh Dạ.
Tất cả giống như chưa từng xảy ra, đối với những người khác mà nói, ngay cả trong tích tắc đều chưa từng có.
Có chút trầm mặc.
Nhìn qua bầu trời xanh như ngọc.
Cố Cẩm Niên hồi tưởng đến lời Thiên Đạo đương thời nói.
Cuối cùng hắn hít sâu một hơi, đi ra khỏi cung Vĩnh Dạ, giọng của hắn to vô cùng, truyền lại đại thế.
"Ba năm sau."
"Ta sẽ bước vào dòng sông thời gian, chứng nhận Thánh nhân Thiên mệnh chi đạo."
"Tục thịnh thế chi huy hoàng."
"Mở vạn thế thái bình."
Giọng của Cố Cẩm Niên vang lên.
Truyền lại toàn bộ đại thế.
Cổ vũ lòng người.
Giọng của hắn, dường như nắm giữ thần lực khiến cho mịt mờ trong lòng thế nhân bị khu trục.
"Cố Thánh vạn cổ."
Trong chốc lát, tiếng vạn dân la lên.
Tâm tình của bọn họ xác thực sa sút, nhưng khi giọng của Cố Cẩm Niên vang lên, tràn đầy tự tin, trong lúc nhất thời, để bọn họ vui sướng vô cùng.
Giờ khắc này.
Thế nhân ca ngợi hồng danh của Cố Cẩm Niên.
Mà bên trong đại điện, kỳ thật trong lòng phần lớn người đều tinh tường, chỉ sợ đây là ba năm thời gian sau cùng rồi.
Từ xưa đến nay các chủ nhân Thiên Đạo đều không thể giải quyết vấn đề.
Cố Cẩm Niên sao có thể giải quyết?
Suy nghĩ kỹ một chút cũng biết, vô cùng khó khăn.
Nhưng mọi người không nói thêm gì, cho dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng bọn họ vẫn đem một tia hi vọng cuối cùng đặt trên người Cố Cẩm Niên.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo